9Jul

Video Cô đồng nghiệp xinh đẹp vào nhờ nhà để trú mưa tránh bão

Một buổi chiều mưa xối xả, gió giật từng cơn dữ dội, báo hiệu cơn bão lớn đang ập đến. Trong văn phòng đang đầy ắp tiếng máy tính, tiếng trò chuyện, bỗng một giọng nói ngập ngừng của một cô gái vang lên:


'Anh ơi, anh có thể cho em nhờ tạm vào nhà trú mưa tránh bão không? Nhà em ở xa quá, mà đường này thì mưa to, em sợ không về được.'

Tôi quay lại và ngạc nhiên nhận ra đó là Thùy, một cô đồng nghiệp mới vào làm được vài tháng. Cô vừa xinh đẹp, vừa dịu dàng, luôn được nhiều đồng nghiệp nam để ý.

Tôi nhìn Thùy từ đầu đến chân, thấy cô ướt sũng, mái tóc đen dài dính bết vào cổ. Tôi nhanh chóng đồng ý và dẫn cô vào nhà.

Ngôi nhà của tôi không quá rộng, nhưng cũng có phòng khách, phòng ngủ và bếp. Tôi chỉ Thùy vào phòng khách, nơi có một bộ ghế sofa êm ái.

'Em ngồi nghỉ ở đây một lát đi. Mưa tạnh anh đưa em về.'

Thùy lễ phép cám ơn và ngồi xuống. Tôi đi vào bếp pha cho cô một cốc trà nóng để cô ấm người.

Chúng tôi ngồi trò chuyện với nhau trong khi đợi mưa tạnh. Thùy kể cho tôi nghe về quê hương cô ở một vùng biển xa xôi. Cô kể về những bãi cát trắng dài, những hàng dừa xanh mát và những con sóng biển rì rào.

Thời gian cứ trôi đi, cơn mưa cũng dần nhỏ lại. Thùy nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi quay sang tôi nói:

'Mưa tạnh rồi anh ạ. Em có thể về được rồi.'

Tôi ra mở cửa cho Thùy và tiễn cô ra tới cổng.

'Cẩn thận nhé em.'

Thùy mỉm cười: 'Vâng anh, em cám ơn anh nhiều.'

Cô vẫy tay chào rồi bước đi trong màn mưa lất phất. Tôi nhìn theo cho đến khi bóng cô khuất hẳn.

Buổi tối hôm đó, tôi nằm trên giường mà không ngủ được. Tôi cứ nghĩ về Thùy, về nụ cười dịu dàng, về giọng nói nhẹ nhàng của cô. Tôi tự hỏi liệu mình có làm đúng khi giúp đỡ cô không.

Tôi biết cô đã có bạn trai, nhưng tôi không thể ngăn mình khỏi rung động trước cô. Có lẽ, tôi sẽ phải chôn giấu tình cảm của mình xuống đáy lòng.