29Aug

Video Trong lần về quê gặp cô chị lười biếng

Mỗi dịp hè về, tôi lại háo hức trở về quê nơi có cánh đồng xanh mướt, nơi có dòng sông trong vắt và không khí trong lành. Đặc biệt, trong danh sách những điều làm tôi mong chờ nhất chính là việc được gặp gỡ cô chị "lười biếng" của mình. Cô chị này, tên là Linh, không chỉ khiến tôi trầm trồ vì sự "xuất sắc" trong việc tránh né những công việc nhà, mà còn mang đến nhiều tiếng cười cho gia đình.

Khi tôi bước chân về nhà, Linh đang nằm dài trên chiếc võng, ánh nắng mặt trời chiếu qua tán lá, những làn gió nhẹ nhàng đưa cái nóng oi ả của hè đi khuất. Thấy tôi, Linh chỉ nhấp nhổm dậy, vẫy tay chào một cách lười biếng rồi lại ngả người vào võng, khiến tôi không khỏi bật cười. Chị tôi luôn nổi tiếng trong gia đình với tài "điều phối" mọi việc sao cho có lợi nhất cho bản thân.

"Mày về để giúp tao một tay đi chứ, chứ không thể cứ nằm đây mãi được", tôi đùa, nhưng Linh chỉ mỉm cười, tiếp tục say sưa với chiếc điện thoại của mình. Chị không hứng thú với việc làm ruộng hay giúp mẹ nấu nướng. Ngược lại, Linh luôn tìm cách để tham gia tối thiểu vào những công việc đó.

Một buổi chiều, trong lúc các thành viên khác trong gia đình chăm chỉ thu hoạch rau trong vườn, Linh lại một mình ngồi dưới bóng cây, vừa ăn dưa hấu vừa lướt mạng xã hội. "Tao không thể tham gia vào công việc nặng nhọc như thế, mày biết đấy, tao cần bảo toàn sức lực cho việc học hành!" - Linh biện minh. Đó là lý do mà mọi người chúng tôi chỉ có thể cười mà không thể nào trách cô chị.

Dù có lười biếng đến đâu, Linh vẫn là người rất thông minh và sáng tạo. Chị thường biết cách tìm ra những giải pháp thông minh để giải quyết các vấn đề, từ việc học cho đến việc làm trong gia đình. Thay vì làm việc nặng nhọc, Linh dành thời gian để nghiên cứu các công thức nấu ăn trên mạng, trở thành "master chef" trong các bữa tiệc gia đình, mặc dù chưa bao giờ che giấu việc trốn tránh làm dọn dẹp.

Tôi biết rằng Linh không phải là một người lười biếng đến mức chỉ biết tự thỏa mãn mình. Chị có những ước mơ lớn lao và luôn tìm kiếm những cách thức thuận tiện nhất để đạt được chúng. Trong một lần trò chuyện, Linh từng nói với tôi rằng: "Công việc vất vả thì đã có người khác lo. Quan trọng là làm sao để mình có thể phát triển bản thân."

Điều đó giúp tôi hiểu rằng sự lười biếng của Linh không chỉ là sự thoải mái mà còn là một cách để chị tìm kiếm sự cân bằng trong cuộc sống. Chị cũng là một tấm gương cho tôi về việc quan tâm đến bản thân, để tìm ra phương pháp có lợi cho bản thân mà không cần phải gò bó vào những khuôn mẫu cũ kỹ.

Cuối cùng, khi hè qua đi, tôi luôn cảm thấy vui khi trở về quê không chỉ để làm việc mà còn để thăm chị, người đã dạy tôi một điều rằng đôi khi lười biếng cũng có thể mang lại những giá trị nhất định, miễn là chúng ta biết cách để biến nó thành động lực cho bản thân. Chuyến đi về quê lại trở thành một trải nghiệm đáng nhớ, với những tiếng cười, sự giản dị và tình yêu thương trong từng khoảnh khắc bên gia đình.